Translated by Lindsey. Love the last two verse.Quê Hương Tôi
Một buổi chiều êm đềm quá lòng chợt nhớ về một nơi xa Hà nội bình yên quá nơi có những bản tình ca Một Sài Gòn đôi lúc có nắng có mưa bất chợt Ôi sao thấy nhớ Việt Nam quá
Giờ này tôi đang đứng , đang đứng ở một nơi xa Nhưng trái tim thì vẫn in hình bóng quê nhà Giờ này mùa xuân tới chắc phố phường thật đông vui Một tình người ấm áp chỉ có Việt Nam thôi
Gửi chút thương thương nhớ nhớ gửi một chút buồn thật vu vơ Gửi về nơi xa ấy có một người đang đứng chờ Gửi theo làn gió mới đến cánh đồng vàng xinh tươi Nụ cười xinh trong nắng mới người con gái Việt Nam ơi
Là người tôi yêu đó là người luôn vẫn chờ Một tình yêu đẹp lắm có thể viết như một bài thơ Người Việt Nam là thế đơn giản lắm nhưng đậm chất tình người Và tôi tự hào lắm khi nói tôi là người Việt Nam
My Home Country
On a quiet afternoon, my heart suddenly remembers a distant place Peaceful Hanoi, a city filled with love songs Saigon is sunny but sometimes quickly rains Oh how I miss Vietnam so much
Right now I am standing, standing at a distant place But a shadow of home is still imprinted in my heart Right now spring is approaching, the streets are probably so alive A warm love, it only exists in Vietnam
By sending a little love and thought one sends along a vague sadness Send it to that distant place, where someone is waiting By sending it along the wind it will get to the vibrant, golden field The beautiful smile in the sunlight, oh the Vietnamese girls
The one I love, that’s the one who’s always waiting A beautiful relationship that can be written as a poem That’s a Vietnamese person, so simple yet warmhearted And I am very proud when I say that I am Vietnamese
留言